Anh thoáng nghĩ nên nói với người ta
Rằng ngày mai anh sẽ đi thật xa
Nơi mà, không còn gì quan trọng cả
Dẫu người ta trong anh là ngân hà
Anh muốn bay vào nơi thật lạ
Để không phải đợi chờ những mặn mà
Đôi co như khi người ta mặc cả
Chuyện tình yêu đâu cần phải bôn ba
Rồi hôm đó là một chiều tháng Ba
Anh đợi ai kia bên một gốc thông già
Trái tim anh lặng thấy niềm buốt giá
Ừ thì, tim chẳng còn một lời ca.
Anh quyết rồi, sẽ đi xa, thật xa
Bởi giọt nước mắt còn hằn lên môi, và...
những cái ôm buông hờ, gượng chắp vá
Bởi anh trong người ta, chẳng phải là ngân hà.
Comment