Đời mình tính ra cũng vui, khi luôn có những người quý mến & ủng hộ, trên con đường mình đi.
Tuy chỉ là trên mạng thôi, nhưng họ như những người bạn tâm giao (soul mate) của mình vậy. Mình quý vô cùng.
Họ tin tưởng để đặt câu hỏi cho mình khi có vấn đề, nhắn tin mình khi những câu chữ/ hình ảnh của mình chạm vào điều họ nghĩ và cả giúp đỡ ngược lại khi mình có băn khoăn hoặc cần hỗ trợ. Và quan trọng nhất là mình và họ lắng nghe nhau, kiên nhẫn với nhau qua nhiều năm.
Do đó, lúc nào mình cũng cố gắng chia sẻ với họ những gì thành thật nhất, tích cực nhất về mọi điều mình biết. May phước là nhờ vậy, mà có thêm biết bao nhiêu bạn bè xa gần.
Rồi, chiếc blog này sẽ là phần tổng hợp những câu Q&A mình đã từ trả lời trên Instagram. Hi vọng sẽ có một điều gì đó hữu ích với bạn (mặc dù mình biết đây cũng chỉ là những điều nho nhỏ thôi. Cơ mà kệ, vui là được mà hen?).
Giữ vững tinh thần: Biết gì nói đấy nha.
Nhớ Sài Gòn quá. Mau mau hết dịch nhen.
Bật bài này vừa nghe vừa đọc nhen. Bài này Khoa thích lắm ấy!
1. Top 5 mood booster của anh Khoa ạaaaaa?
- Một cuộc nói chuyện “kiểu cách”, triết lý, thú vị với một người nào đó.
- Nghe một bài nhạc blue jazz vui tươi và nhảy điên khùng theo (một mình).
- Một cốc cafe sữa dịu dàng, mịn màng ở Là Việt
- Tự khích lệ mình, tự hỏi mình ra sao trong khi đang làm thủ công, vẽ doodle, viết journal
- Sáng dậy sớm ngắm bình minh, đọc sách, đi tắm, nấu cơm.
2. Anh tạo ra concept cho các bộ hình Tĩnh Vật ra sao ạ? Em cảm ơn anh Khoa nhiều nhiều
Khoa tạo ra concept bằng cách… hỏi chính mình trước.
Hỏi hiện tại mình quan tâm gì, trăn trở suy nghĩ về vấn đề gì. Vì Khoa nghĩ chỉ có khi làm những thứ từ bên trong, những điều mình quan tâm thì nó mới dồi dào và luôn đúng (với mình).
Sau đó, Khoa sẽ cố gắng tạo ra một chiếc brief từ những thứ mình đã hỏi mình trước đó và tìm cách nghiên cứu, giải nó bằng rationale và những strategy/ lý luận phù hợp. Vì Khoa nghĩ, dù sao thì những ý tưởng của mình có bay bổng đến đâu thì cũng cần phải logic và khiến người xem nắm bắt được. Hiện tại Khoa đang làm trong ngành Marketing - Communication nên Khoa thường áp dụng các mô hình của Marketing để xây dựng ý tưởng. Khoa thường dùng model 3i - 1e (issue, insight, idea & execution) để chuốt và judge ý tưởng của mình.
Sau khi đã có ý tưởng thì Khoa mới lên concept. Thực ra thì với Khoa concept nó cũng không quá quan trọng vì Khoa nghĩ đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài hay nói cách khác là cách thể hiện (expression) thôi. Quan trọng nhất vẫn là idea. Vì 1 idea thì sẽ có nhiều cách thể hiện khác nhau nè. :))))
Concept thì thực ra cũng không chỉ là thẩm mỹ và cách thể hiện nè. Mà mọi người có thể suy nghĩ sâu hơn cách mà Target Audience đón nhận và trải nghiệm của họ với tác phẩm/ content/ artwork của mình. Và nếu được thì nên có một strategic approach nữa nhen.
À, còn việc sáng tác thì là một câu chuyện khác nữa nha, cần thả lỏng thả lỏng...
Một lần nữa: Nhớ Sài Gòn quá! Hết dịch hứa sẽ đi thăm hết tất cả các quận huyện của Sài Gòn
3. Anh ơi, anh có nhận thực tập sinh không ạ?
Anh hiện không có nhận thực tập sinh riêng em ơi. Cơ mà anh có thể hỗ trợ em nhận xét bài và review portfolio nếu hiện em chưa có anh chị thầy cô nào có thể hỗ trợ em. (cơ mà chỉ theo kinh nghiệm và góc nhìn của anh thôi nhen).
Còn trên công ty anh thì đủ slot cho intern rồi nè. Chừng nào có anh sẽ đăng lên nhen. À, với thời gian tới tuy không phải là Interm nhưng anh sẽ có 1 dự án nho nhỏ để nhận Mentee ấy.
4. Anh nghĩ sao về chuyện "ăn cắp" ý tưởng? Dạo này em thấy nhiều mà mất niềm tin luôn anh...
Huhu anh cũng buồn nữa.
Ngày trước anh cũng nghĩ là mình nên BAO DUNG. Nhưng ngày càng nhiều quá như này thì anh nghĩ đến lúc tụi mình nên BUNG DAO rồi em ạ.
Vì nếu cứ nhu nhược, cứ thông cảm, rồi cứ nhắm mắt bỏ qua các kiểu hoài thì hư cả một thế hệ (của nước mình) và thậm chí là tạo tiền lệ xấu về sau, định kiến tiêu cực về cộng đồng sáng tạo của đất nước mình em ạ.
À mà anh nghĩ cách “bung dao” ổn áp nhất là giáo dục em ơi. Mình cố gắng trao dồi và xây dựng nên nền tảng giáo dục tốt thì sẽ đến lúc những tác động của mình với mọi người xung quanh sẽ đúng đắn hơn, từ đó có nhiều quan điểm phản biện cho những vấn đề không đúng.
Và anh hi vọng trong tương lai anh và cả em sẽ tiếp tục chăm chỉ hoàn thành câu chuyện về giáo dục để “bung dao” một cách tự tin, chỉn chu và đàng hoàng em nhen.
5. Anh làm gì vào thời gian rảnh?
Anh làm thinh là chính em ơi. =)))))
Kiểu không có định hướng gì cả em ạ. Chỉ thấy hứng lên cái gì, thấy mình muốn làm cái gì cho dễ chịu thì làm cái đó thôi. :)))
À với cả anh cũng có soạn sẵn cái list 100 việc có thể làm lúc rảnh, để dành cho một hôm nào đó rảnh nhưng vẫn muốn mình có ích thì lấy ra vài việc làm. :)))
Sài Gòn sau mưa nè. Buổi tối mưa xong trời mát mát, rồi đèn lấp lánh ngọn xanh ngọn đỏ nữa thấy thích lắm.
6. Anh skincare ntn dợ :)))
Huhu câu này có nhiều bạn hỏi lắm ạ. Cơ mà sự thật là da Khoa may mắn là da thường nên từ nhỏ đến giờ da không bị mụn và rất khoẻ (một cách tự nhiên) ạ.
Nên Khoa chỉ có chú trọng chống nắng và làm sạch thôi. Dạo gần đây thì thấy mình cũng già rồi, nên mới nghĩ là “Thôi, chắc cũng cần phải skincare nhỉ?” nên mới nhờ bạn mua cho vài món cơ bản ấy. :))))
À klq cơ mà vùng mắt và má của Khoa nó đỏ đỏ hồng hồng tự nhiên chớ không phải đánh màu mắt hay má hồng nhen. Hồi xưa có đứa em bảo “Cứ tưởng anh Chim chăm chỉ trang điểm mỗi lần gặp luôn ấy!”
À à, mỗi sáng thức dậy Khoa cũng tắm nắng cho hấp thụ Vitamin D nữa. Nên chắc da cũng hơi rám.
7. Nếu như em muốn phỏng vấn anh thì sao ạ :') kiểu cho một cái school paper thoi
Khoa rất sẵn lòng support các bạn nhen. Vì ngày xua lúc Khoa còn non nớt, còn là sinh viên thì cũng có được các anh chị đi trước sẵn sàng giúp đỡ. nên quý lắm. Thành thử giờ trách niệm của Khoa là tiếp bước cái tinh thần Pay It Forward đó thôi nè. :))
8. Dù mình chưa biết nhau lắm hiuhiu nhưng nếu hỏi thì do you think sadness makes an artist
Sadness (nỗi buồn) hay bất cứ cảm xúc nào, Khoa nghĩ, cũng là một phần quan trọng của một bạn nghệ sĩ. Vì chỉ có khi suy tư thì nghệ sĩ mới suy nghĩ về cuộc đời, con người, những giá trị... từ đó có thêm chất liệu, tư liệu, cảm hứng cho sáng tác. :)))
Với cả phải trải qua nhiều cung bậc cảm xúc đến từ những hoàn cảnh khác nhau thì nghệ sĩ mới rèn luyện sự thấu cảm được nè. Mà với Khoa sự thấu cảm là thứ quan trọng vô cùng để kết nối mình với tác phẩm và khán giả.
9. Trước khi làm VNME (Vietnamme) thì a đã làm gì?
À, với Khoa thì Vietnamme không phải là một công việc nè. VNME là một lý tưởng thì đúng hơn.
Bởi vậy, trước trong và sau khi (không còn điều hành VNME nữa) thì Khoa vẫn luôn làm công việc của một bạn Creative (người làm sáng tạo) thôi nè. Trước VNME thì Khoa "hành nghề" song song như một Freelance Copywriter và một người tạo ra hình ảnh tĩnh vật/ ẩm thực. Trong quá trình đồng hành cùng VNME thì Khoa định nghĩa mình là một nhiếp ảnh gia tĩnh vật và một người sáng tạo nội dung. Sau VNME và hiện tại thì Khoa quay trở lại với ngành Communication ở vai trò một Creative Lead và một Creative Practitioner.
10. How to be useful?
Self Discipline + Self Love
11. Làm shao để dứt khoát từ bỏ một vài mối quan hệ ạ
Hỏi câu này anh không biết trả lời sao thiệt (vì thực ra anh cũng là a freaking stupid fool in love). Thôi thì anh bày đặt trả lời vầy nha: trước hết mình cứ tìm hiểu đâu là lí do cho sự thiết dứt khoát này. Sau đó thành thật (và cả dũng cảm) đối mặt với giải pháp mà mình đã nghĩ ra được. Mạnh mẽ lên và nhớ yêu thương bản thân mình em nhen.
Haizz chán vậy đó, stupid nên trả lời như chưa vậy nè trời. :)))
12. Anh đã thử gap year bao giờ chưa ạ?
Anh đi làm thêm từ năm 1, đi làm full time thì từ năm 3 nên sau khi tốt nghiệp (hết năm 4) anh quyết định làm 1 năm nữa thôi, sau đó nghỉ hẳn 2 năm để tự làm (điều mình thích và theo đuổi đam mê).
Anh không biết 2 năm đó có gọi là Gap Year không, cơ mà khoảng thời gian âm thầm sống tự do đó cho anh hiểu hơn về con người, giá trị và lý tưởng của bản thân mình. :)))
Anh gọi 2 năm đó là khoảng thời gian của dũng cảm chạy-trượt-khỏi-đường-băng. Đường băng của Peer Pressure và định kiến xã hội về con đường phát triển của một con người. :)))
À vào những năm 30 tuổi nào đó sắp đến, anh nghĩ anh cũng sẽ Gap Year thêm 1 năm. Vì anh nghĩ lúc đó anh đủ vững vàng để sống một năm chỉ làm điều mình thích nè.
Photo Credit:
Photos by Pete Walls , Jaromír Kavan , Caitlin Barnes , Thái An , Markus Winkler , LIM ENG , Helen Ngoc N. , Trang Trinh on Unsplash
Comment